Có một câu chuyện áp dụng kinh doanh mạng lưới như sau:
Chuyện kể rằng, có 2 quán phở A và B. Bạn được giới thiệu cả 2 quán phở này, 2 quán đều ngon, bạn đến ăn thường xuyên, rồi bạn cũng giới thiệu cho bạn bè người thân của mình tới ăn luôn. Trong một buổi sáng thứ 7 trời hơi đẹp, bạn tới quán A tính tiền, bạn nói vui với ông chủ quán A rằng: “tôi đã giới thiệu rất nhiều người tới quán ông đấy!” ông chủ quan A chỉ mỉm cười “Cảm ơn” rồi vội vành chạy qua bàn khác tính tiền.
Sáng hôm sau, vào một ngày đẹp trời, bạn qua quán B ăn phở và cũng nói lại câu chuyện như đã nói với ông chủ quán A. Nhưng vì hôm nay đẹp trời hơn nên câu chuyện có kết thúc thú vị hơn.
Ông chủ quán B không những cảm ơn bạn một cách chân thành, ông còn bày tỏ rằng quán
Ông còn có thể phục vụ đượ nhiều người hơn. Và nếu như bạn giới thiệu được thêm người tới năn phở tại quán ông, mỗi một tô phử ông sẽ trích hoa hồng giới thieeuk 5% giá bán tô phở cho bạn.
Bạn hỏi: Thế ông có tăng giá bán phở lên 5% không ?
Chủ quán B: Không ! vẫn giá cũ, người ăn phở không chịu thiệt gì từ việc giới thiệu của cậu.
Bạn hỏi tiếp: thế bạn được tôi giới thiệu tới ăn phở, rồi cậu ta giới thiệu người khác tới ăn, thì tôi có nhận được hoa hồng không ?
Ông chủ quán B mỉm cười, anh thật là người thông minh và có tư duy kinh doanh.
Tôi sẵn sàng trích TỔNG 30% giá bán phở cho việc giới thiệu này:
Người giới thiệu tầng 1: 5%
Người giới thiệu tầng 2: 5%
….
Người giới thiệu tầng 6: 5%
Từ tầng thứ 7 trở xuống, anh không nhận được hoa hồng nữa, vì anh thông cảm, tôi chỉ có thể dành tổng là 30% cho hoa hồng giới thiệu thôi.
Anh thấy SAO ?
Bạn ngờ vực: Tôi thấy sao sao ấy, cái này giống như mô hình ĐA CẤP, tôi nghe nói LỪA ĐẢO gì đó.
Ông chủ quán B cười to: vậy là anh bị ĐÁM ĐÔNG lừa rồi. Anh hãy xem trong chuyện này có gì LỪA ĐẢO ở đây không ?
Tôi hỏi anh câu hỏi thứ nhất:
Phở tôi có ngon không ?
Ngon, không ngon thì tôi đâu có tới đây ăn thường xuyên, mà lại còn giới thiệu cho bạn bè nữa.
Hay quá, cảm ơn anh !
Câu hỏi thứ 2: Người được anh giới thiệu có phải trả giá phở cao hơn không ?
Không, như ông nói, ông vẫn giữ nguyên giá.
Tốt !
Câu hỏi thứ 3: bình thường anh vẫn giới thiệu người tới quán của tôi, nay nếu anh nhận được hoa hồng cảm ơn của tôi, thì anh còn giới thiệu tiếp không ?
Có quá đi chứ, nếu đúng như lời ông nói, tôi sẽ nhiệt tình giới thiệu nhiều hơn trước ấy chứ. Tính ra tôi ở nhà ăn cơm VỢ nấu, mà vẫn nhận được tiền từ PHỞ ấy nhỉ.
Chính xác ! Anh thông minh đấy ! anh thấy tuyệt vời không ? Vừa HẠNH PHÚC với “CƠM”, vừa SUNG SƯỚNG với “PHỞ”.
Hay quá ! Trúng ý tôi !!! đây là điều tôi vẫn khát khao, trước giờ mà vẫn chưa được toại nguyện .
Ông chủ quán phở B: Và tôi tiết lộ với anh, kể cả khi tôi phải trả TỔNG CỘNG 30% hoa hồng giới thiệu, khi có khách mới đến ăn từ việc anh hay bạn bè anh giới thiệu, tính ra tôi vẫn có lời. Nếu không có người giới thiệu, tôi không bán thêm được cho người mới, tôi sẽ chẳng nhận được 70% còn lại.
Và diễn biến tiếp theo như thế nào, chắc bạn cũng đoán được phải không ?
Câu chuyện về PHỞ tạm dừng tại đây !
Tin rằng qua CÂU CHUYỆN PHỞ này, nếu bạn xem xét kỹ bạn sẽ nhìn thấy một TƯ DUY ĐỈNH CAO của người có tư duy KINH DOANH.
Dù bạn đóng vai trò nào, là ÔNG CHỦ BÁN PHỞ hay là người đi ĂN PHỞ và GIỚI THIỆU PHỞ thì việc có cơ chế và khả năng để biến KHÁCH HÀNG trở thành NGƯỜI GIỚI THIỆU (ĐỐI TÁC), đều RẤT CÓ LỢI.
St by lưỡi cắt nhôm